top of page
Writer's pictureNguyễn Anh Tuân

Có một loại Phước kỳ lạ

Có những người hễ tính làm ác một chút là bị cản, hễ tính bậy một chút là quả báo tới trù dập mình tơi tả. Nói chung là rất khó có thể làm việc ác lâu dài. Hay có người hễ rơi vào tội lỗi liền được bao dung, yêu thương và cho thêm cơ hội vượt qua để không sa ngã. Rồi có người lại được cái phước là cứ bị nhắc đúng nhắc sai riết nên cũng giảm được cái sai.

Hóa ra được cản trở khó tạo việc ác, được chỉ lỗi đúng sai, được bao dung tha thứ là một loại phước kỳ lạ mà không phải ai cũng có.

Có những người ta thấy họ thuận lợi làm việc ác đến tận cùng rồi đi vào luôn con đường tăm tối. Hay có người phạm sai lầm rồi không bị ai cản cho đến khi phải vào tù đền tội. Rồi có người khởi ý nghĩ bậy không biết cứ nghĩ hoài cho đến khi rơi vào những bệnh lý tâm lý.

Vậy cái phước này đến từ đâu?

Đến từ một cuộc sống chân thật, tử tế và bao dung. Thấy ai lầm lỗi không hả hê, thấy ai sai sót lúc nào cũng sách tấn, tha thứ và tìm cách nâng người đó lên.

Đến từ những lúc ta đã can đảm đứng lên bảo vệ lẽ phải, người bị oan ức, người cô thế. Hay những lúc ta can đảm chống lại cái xấu và tuyên dương điều thiện.

Đến từ một đời sống khiêm tốn, hiền lành nhưng đầy lý tưởng mạnh mẽ.

Đến từ những lúc ta vất vả chiến đấu với từng cái sai của mình trong tâm.

Đến từ những lúc ta tự hỏi chính mình: Hôm nay mình có thấy cái sai nào của mình không. Hôm nay mình đã nhận ra cái ưu điểm của người khác chưa và biện pháp nào để cải thiện cho mình và phát huy cho người.

Phước đến từ một đời sống thanh sạch, giản dị nhưng đầy bản lĩnh, bao dung trước cuộc đời

Và nếu là phước thì có giới hạn.

Có những lúc ta bị cản làm ác, làm sai nhưng vì cái Tôi, cố chấp ta chống lại và làm tiếp thì cái phước này cạn dần, cạn dần. Cho đến khi ta khởi ý ác, làm ác một cách rất thuận lợi thì rất khó cứu vãn. Trí tuệ mất dần không còn phân biệt được đúng – sai, sống cuộc đời gây khổ đau cho mình, cho người, chìm nổi và bất an.

Ngày trước ta cứ nghĩ bị rày la, bị chỉ lỗi, bị dạy dỗ là cái gì đó nặng nề, u ám lắm. Nhưng không đó lại là ân sủng của đất trời, đó lại cơ hội để cho ta khiêm tốn lại và tiến xa hơn trong trên hành trình phát triển của mình.

Không có gì hạnh phúc bằng ta có Bậc minh sư để nương tựa. Không có gì hạnh phúc bằng ta có những thiện tri thức để sách tấn nhau. Và không có gì hạnh phúc bằng có ai đó bên cạnh, biết rất rõ lỗi lầm của ta, lắng nghe những tội lỗi ta mà vẫn bao dung, che chở.

Nguyện cho tất cả mọi người biết yêu thương và nâng đỡ nhau trên từng bước hành trình.

Namo Buddhaya

Tuệ Minh

11 views

Có một loại Phước kỳ lạ

Có những người hễ tính làm ác một chút là bị cản, hễ tính bậy một chút là quả báo tới trù dập mình tơi tả. Nói chung là rất khó có thể làm việc ác lâu dài. Hay có người hễ rơi vào tội lỗi liền được bao dung, yêu thương và cho thêm cơ hội vượt qua để không sa ngã. Rồi có người lại được cái phước là cứ bị nhắc đúng nhắc sai riết nên cũng giảm được cái sai.

Hóa ra được cản trở khó tạo việc ác, được chỉ lỗi đúng sai, được bao dung tha thứ là một loại phước kỳ lạ mà không phải ai cũng có.

Có những người ta thấy họ thuận lợi làm việc ác đến tận cùng rồi đi vào luôn con đường tăm tối. Hay có người phạm sai lầm rồi không bị ai cản cho đến khi phải vào tù đền tội. Rồi có người khởi ý nghĩ bậy không biết cứ nghĩ hoài cho đến khi rơi vào những bệnh lý tâm lý.

Vậy cái phước này đến từ đâu?

Đến từ một cuộc sống chân thật, tử tế và bao dung. Thấy ai lầm lỗi không hả hê, thấy ai sai sót lúc nào cũng sách tấn, tha thứ và tìm cách nâng người đó lên.

Đến từ những lúc ta đã can đảm đứng lên bảo vệ lẽ phải, người bị oan ức, người cô thế. Hay những lúc ta can đảm chống lại cái xấu và tuyên dương điều thiện.

Đến từ một đời sống khiêm tốn, hiền lành nhưng đầy lý tưởng mạnh mẽ.

Đến từ những lúc ta vất vả chiến đấu với từng cái sai của mình trong tâm.

Đến từ những lúc ta tự hỏi chính mình: Hôm nay mình có thấy cái sai nào của mình không. Hôm nay mình đã nhận ra cái ưu điểm của người khác chưa và biện pháp nào để cải thiện cho mình và phát huy cho người.

Phước đến từ một đời sống thanh sạch, giản dị nhưng đầy bản lĩnh, bao dung trước cuộc đời

Và nếu là phước thì có giới hạn.

Có những lúc ta bị cản làm ác, làm sai nhưng vì cái Tôi, cố chấp ta chống lại và làm tiếp thì cái phước này cạn dần, cạn dần. Cho đến khi ta khởi ý ác, làm ác một cách rất thuận lợi thì rất khó cứu vãn. Trí tuệ mất dần không còn phân biệt được đúng – sai, sống cuộc đời gây khổ đau cho mình, cho người, chìm nổi và bất an.

Ngày trước ta cứ nghĩ bị rày la, bị chỉ lỗi, bị dạy dỗ là cái gì đó nặng nề, u ám lắm. Nhưng không đó lại là ân sủng của đất trời, đó lại cơ hội để cho ta khiêm tốn lại và tiến xa hơn trong trên hành trình phát triển của mình.

Không có gì hạnh phúc bằng ta có Bậc minh sư để nương tựa. Không có gì hạnh phúc bằng ta có những thiện tri thức để sách tấn nhau. Và không có gì hạnh phúc bằng có ai đó bên cạnh, biết rất rõ lỗi lầm của ta, lắng nghe những tội lỗi ta mà vẫn bao dung, che chở.

Nguyện cho tất cả mọi người biết yêu thương và nâng đỡ nhau trên từng bước hành trình.

Namo Buddhaya

Tuệ Minh

11 views0 comments
bottom of page